tīng tǒng

听筒


拼音 tīng tǒng 
注音 ㄊ一ㄥ ㄊㄨㄥˇ
词性 名词  
繁体 聽筒

词语解释

听筒    [tīng tǒng]

1   耳机。

   headphone; earphone; earpiece;

2   电话机中一种使电的脉动或变化的电流转换成声音的装置。

   telephone receiver;

3   听诊器。

   stethoscope;


引证解释

1   即耳机。

2   听诊器的俗称。


国语辞典

听筒  【tīng tǒng】

1   电话机的受话机。

2   听诊器的别称。参见「听诊器」条。


近音词、同音词


词语组词