fàng liáng

放良


拼音 fàng liáng 
注音 ㄈㄤˋ ㄌ一ㄤˊ

词语解释

放良    [fàng liáng]

1   旧时谓遣散奴婢,使之脱离奴籍,成为平民。


引证解释

1   旧时谓遣散奴婢,使之脱离奴籍,成为平民。


国语辞典

放良  【fàng liáng】

1   奴隶纳财脱除奴籍。

  元·陶宗仪《南村辍耕录·卷一七·奴婢》:「亦有自愿纳财以求脱免奴籍,则主署执凭付之,名曰:『放良』。」

近音词、同音词


词语组词