chēng chēng

琤琤


拼音 chēng chēng 
注音 ㄔㄥ ㄔㄥ
词性 拟声词  
组合 AA

词语解释

琤琤    [chēng chēng]

1   象声词,玉器相击声、琴声或水流声,也指声音清脆明快。

   hissing; sounds indicative of jangling of jade,twanging of string or gurgling of flowing water;


引证解释

1   象声词。

2   杰出貌。


国语辞典

琤琤  【chēng chēng】

1   状声词:(1)​ 形容弹拨弦乐所发的声音。唐·孟郊〈听琴〉诗:「前溪忽调琴,隔林寒琤琤。」(2)​ 形容流水声。(3)​ 形容玉器相碰撞的声音。唐·白居易〈和令狐仆射小饮听阮咸〉诗:「落盘珠历历,摇佩玉琤琤。」

  《梁书·卷三四·张缅传》:「风瑟瑟以鸣松,水琤琤而响谷。」


词语组词