fāng qīng

芳卿


拼音 fāng qīng 
注音 ㄈㄤ ㄑ一ㄥ

词语解释

芳卿    [fāng qīng]

1   旧时对女子的昵称。


引证解释

1   旧时对女子的昵称。


国语辞典

芳卿  【fāng qīng】

1   称所爱的人。

  元·王实甫《西厢记·第四本·第一折》:「忧愁因间隔,相思无摆划;谢芳卿不见责。」

近音词、同音词


词语组词