méng tián

蒙恬


拼音 méng tián 
注音 ㄇㄥˊ ㄊ一ㄢˊ

词语解释

蒙恬    [méng tián]

1   秦将。始皇时领兵三十万北逐匈奴,修筑万里长城。

   Meng Tian;



国语辞典

蒙恬  【méng tián】

1   人名。(?~西元前220)​秦名将,奉始皇之命,率领三十万士兵赴北筑长城,以防御匈奴,始皇崩,二世即位,赵高乃矫诏赐恬自杀。相传毛笔为蒙恬所发明。

英语   Qin general Meng Tian (-210 BC)​, involved in 215 BC in fighting the Northern Xiongnu 匈奴 and building the great wall

德语   Meng Tian (Eig, Pers, - 210 v.Chr.)​

法语   Meng Tian



词语组词